Thượng Đế, vào năm 1927, trong một đàn cơ tại Cần Thơ
đã giảng nghĩa hai chữ Cao Đài bằng
bài thơ:
"Linh
tiêu nhất tháp thị Cao Đài
Đại
hội quần tiên thửù ngọc giai
Vạn
trượng hào quang tùng thứ xuất
Cố
danh bửu cảnh Lạc Thiên Thai"
Nghĩa là:
Nơi Linh Tiêu trên thiên đình, có một ngôi tháp cao
gọi là Cao Đài, quần tiên thường nhóm đại hội trước bệ ngọc ấy, hào quang muôn
trượng từ đó chiếu ra. Tên xưa của cảnh quý báu này là "Lạc Thiên Thai". Thượng Đế đã mượn chỗ Ngài ngự làm tên
của Ngài, Đức Cao Đài, để lập đạo Cao Đài hay là Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ.
Thơ:
"Tháp
cao ở điện Linh Tiêu,
Là
nơi Tiên Phật lâm triều Chí Tôn
Hào
quang chói rạng muôn phương
Thiên
Thai cảnh quý noi gương Cao Đài."